Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam

Độc lập tự do hạnh phúc

 

Hà Nội ngày 9 tháng 12 năm 2002

 

Kính gửi  :   Ông Trưởng Ban Tư tưởng- Văn hoá Trung ương

Ông Bộ trưởng Công an

Ông Bộ trưởng Văn hoá -Thông tin

Ông Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam

 

Báo An ninh thế giới số ra ngày 5 tháng 12 năm 2002 đăng bài “ Băng đĩa có nội dung phản động – Phần nổi của tảng băng chìm ” của một người ký tên Đ.T. Kiên. Trong bài  có câu “ Qua đoạn phim bọn phản động còn lố bịch ca ngợi, đề cao vai trò của những nhân vật phản động như Lê Chí Quang, Nguyễn Vũ Bình, Nguyễn Thanh Giang, Phạm Hồng Sơn ” . Bài báo này bị bà Vũ Thuý Hà- phu nhân thạc sỹ, bác sỹ Phạm Hồng Sơn- phân tích rõ ràng đã “ vi phạm trắng trợn và thô bạo điều 72 của Hiến pháp Việt Nam năm 1992 và điều 10 của luật Tố tụng Hình sự, ... điều 122 Bộ Luật Hình sự ” . Bà Vũ Thuý Hà yêu cầu báo An ninh thế giới phải đính chính không được tuỳ tiện gọi chồng bà là “ phản động ”, nếu không, bà sẽ chính thức khởi kiện ông Tổng Biên tập báo An ninh thế giới và tác giả Đ.T.Kiên ra toà.

Về phần tôi, tôi xin phép được trình bày cùng các quý ông như sau :

Tôi tham gia cách mạng từ kháng chiến chống Pháp và dạy học ở Thanh Hoá. Suốt quá trình công tác, học tập liên tục tôi chưa hề phạm khuyết điểm dù chỉ ở mức bị cảnh cáo. Chẳng những thế, tôi từng là chiến sỹ thi đua nhiều năm liền,  từng được cấp cơ sở đề nghị phong anh hùng lao động. Tôi cũng là người đầu tiên khẳng định khả năng chứa Uran ở một vùng mỏ Miền Trung Việt Nam; người thiết lập phòng thí nghiệm Cổ từ đầu tiên ở Đông Nam A; người Địa Vật Lý Việt Nam đầu tiên được Liên Hiệp Quốc mời trình bầy công trình khoa học tại một hội nghị quốc tế; nhà khoa học Việt Nam đầu tiên ( trong đội ngũ trí thức XHCN ) được mời đọc báo cáo khoa học tại thủ đô Hợp chủng quốc Hoa Kỳ trong Hội nghị Địa chất Quốc tế lần thứ 26 ... ( Chủ tịch nước Trần Đức Lương hiện nay biết rõ những việc này ).

Từ ngày nghỉ hưu, do bị bao vây, cô lập, khống chế, tôi không thế nào tiếp tục làm khoa học. Để tiếp tục làm người có ích cho nhân quần–xã hội tôi đành ngày càng chuyên tâm viết chính luận nhằm biểu lộ tư tưởng và đóng góp ý kiến vào các chủ trương, chính sách và đường lối xây dựng đất nước. Cho đến cuối năm 2000, các chính luận của tôi đã được tập hợp trong hai cuốn sách : “ Khát vọng ngàn đời ” và “ Suy tư và Ước vọng ”. Đọc chính luận của tôi, tất cả những người khách quan đều xác nhận đấy là những trang đầy tâm huyết, chứa chan một tấm lòng ưu dân ái quốc. Dễ dàng kiểm nghiệm thấy những điều tôi nói, cách đây dăm bẩy năm bị xem là “nghịch nhĩ ” thì nay sách, báo Đảng đang nói đúng như thế, ngày càng nhiều hơn. Nhiều người cho rằng, không lâu nữa sách của tôi tất sẽ được xuất bản công khai trong nước và sẽ được đặc biệt trân trọng.

Nếu gọi đấy là làm chính trị thì hoạt động chính trị của tôi chủ yếu chỉ có vậy. Tôi vốn là người trung thực, thẳng thắn, luôn cổ vũ cho sự công khai và bản thân bao giờ cũng công khai. đàng hoàng. Tôi thường được đánh giá là người dũng cảm, dám đương đầu để bảo vệ cho được những gì mình cho là đạo lý, là lẽ phải. Tuy nhiên, không bao giờ tôi cho phép mình làm điều gì trái hiến pháp, vượt khỏi khuôn khổ luật pháp, mặc dù biết rằng hiến pháp và luật pháp của ta còn rất nhiều điều bất cập, cần chỉnh sửa. Hoàn toàn chắc chắn không thể xoi mói trong đời tư, trong hành động, trong phát ngôn, trong bản viết ... của tôi những yếu tố để chứng minh là người xấu, chống nhân dân, đất nước, phản bội tổ quốc, phản động ...

Vậy thì tại sao báo An ninh thế giới lại bêu riếu tôi là “ nhân vật phản động ”?

Đây chẳng qua là một đòn thù cá nhân hiểm hóc, đê tiện . Số là, báo An ninh thế giới ra ngày 4 tháng 1 năm 2000 có đăng bài “ Mặt thật của một vài người mượn danh hiền sỹ khoác chiêu bài dân chủ ” của Nguyễn Như Phong viết về các ông Hà Sỹ Phu, Mai Thái Lĩnh ... Đọc xong bài báo đó, tôi có viết một bài bình luận với lời khen : “ Bài báo ... có cái tên quyêt liệt và nghe có vẻ hạ nhục ở những chữ “ mặt thật” “mượn danh” “khoác chiêu bài ” nhưng nội dung lại tương đối hiền hoà và không xúc phạm trắng trợn. Khi nói đến ông Mai Thái Lĩnh, tác giả còn sơ suất viết : Mai Thái Lĩnh thế này... Lĩnh thế kia ...; nhưng nói đến tiến sỹ Hà Sỹ Phu, tác giả luôn trân trọng với đại từ nhân xưng “ông”. Âu đây cũng là biểu thị một nếp sống văn minh, một tinh thần văn hoá mới của công an ta. Thật là mừng và đáng khích lệ ”. Sau lời khen là một ít ý chê và nhắc nhở nhẹ nhàng, từ tốn. Tiếc rằng bài bình luận của tôi phát hành hơi muộn. Trước đó Nguyễn Như Phong đã nhận được một bài chỉ trích gay gắt của một người xưng là ở quận Cầu Giấy ( là quận tôi ở ). Trong bài lại dẫn ra mấy đoạn trích tiếng Anh. Phong nghĩ đấy là tôi. Anh ta hấp tấp viết bài thứ hai, rồi bài thứ ba đột nhiên xoay mũi tấn công vào tôi. Thậm chí còn bịa ra thư một độc giả đòi lên án tôi quyết liệt hơn cả đối với các ông Hoàng Cơ Minh, Nguyễn Kim, Nguyễn Ngọc Đức ...là những người cầm đầu các tổ chức ta cho là phản động ở nước ngoài.Việc làm của Phong khuấy lên một làn sóng công phẫn chưa từng thấy.Trên dưới 20 bức thư, bài viết được gửi đến An ninh thế giới và các báo. Có những lão thành cách mạng ghi tên tuổi, địa chỉ rõ ràng, không kìm được cơn giận trước thái độ hỗn xược và những thủ đoạn ngang ngược, đểu cáng, đã mắng chửi Phong thậm tệ. Từ bấy Phong thâm thù tôi nhưng tìm mãi mới được cơ hội để nay trả thù.

Dù ký tên nào nhưng không mấy khó khăn để nhận ra bàn tay Nguyễn Như Phong ở đây. Hãy xét xem bài báo viết có mục đích gì ? Thử hỏi, cho đến nay, đã mấy người có và mấy ai biết mà tìm xem đĩa VCD nói về Hiệp định Biên giới Việt Trung đó ? Nhưng, sau bài báo giới thiệu, nhất định rồi số người tìm xem sẽ tăng gấp bội. Để chống tác động xấu, nếu có, lẽ ra tác giả phải phân tích cho được những sai trái của nội dung VCD chứ sao lại bỏ nội dung chính của VCD mà tấn công vào mấy nhân vật trong nước như chúng tôi ?

Điều sau đây càng thể hiện hoàn toàn rõ manh tâm của Nguyễn Như Phong và báo An ninh thế giới :

Một cán bộ an ninh, vô tình hay hữu ý, đã cho tôi biết rằng bốn người được ca ngợi trong VCD là Phạm Quế Dương, Nguyễn Thanh Giang, Lê Chí Quang, Nguyễn Vũ Bình. Bài báo đã lưu manh đánh tráo tên Phạm Quế Dương bằng Phạm Hồng Sơn. Điều này hoàn toàn có thể tin là chính xác. Bởi vì, chỉ có bốn người trên mới từng phát biểu bằng văn bản vấn đề cắt nhượng đất biên giới. Bác sỹ Phạm Hồng Sơn chưa hề phát biểu về vấn đề này. Báo An ninh thế giới vì quá máu mê trả thù đã dã tâm mắc tội vu khống và xuyên tạc, trắng trợn đánh lừa độc giả .

Phải chăng đây chỉ là sai sót do nhầm lẫn? Chắc chắn không phải. Càng không phải rằng người ta ưu ái gì đại tá Phạm Quế Dương mà khoả lấp ông đi. Thay Phạm Quế Dương bằng Phạm Hồng Sơn bọn chúng mới có cơ lập lờ ghép tôi vào với tập hợp ba người hiện đang bị tạm giam để dễ phong cho là “phản động ” trong khi, như trên đã trình bày, nếu tôi không được xem là có công với đất nước thì trong thực tế ít ra tôi cũng vẫn đang là một công dân bình thường, chưa hề bị kết tội! Dễ dàng khẳng định được rằng, bài báo không có mục đích gì khác ngoài sự trả thù đối với tôi. Họ muốn tạo dư luận, khuynh loát chính quyền để kích thích người ta quy tội rồi tống tôi vào nhà lao; không được vậy thì ít nhất họ cũng bôi nhọ được tôi, tăng cường thêm tình trạng bao vây, cô lập, đầy đoạ tôi ngay trong trạng thái vẫn được tự do giữa xã hội.

Còn gì đểu cáng, vô lương, tàn bạo hơn thế ?!

 

Kính thưa quý vị

Vì sao Nguyễn Như Phong và báo An ninh thế giới dám tự tung tự tác, ngang nhiên hoành hành, đổi trắng thay đen, ngậm máu phun người như vậy? Có người nói rằng Phong vốn là đệ tử của Bùi Quốc Huy và nay vẫn tiếp tục được núp dưới ô dù của một vài thế lực quyền uy đen tối nào đó. Cứ xem cái thái độ ngang ngược, hống hách của An ninh thế giới hăm doạ các báo Nông nghiệp Việt Nam và Nông thôn ngày nay khi bị các báo này vạch mặt là đã bảo kê, chạy tội  cho Năm Cam cũng có thể thấy được phần nào thế lực maphia ghê gớm của họ.

Bởi vậy, kính mong quý vị cho điều tra rõ vụ việc này để có biện pháp xử lý thích đáng hết sức cần thiết. Dứt khoát không thể để bọn chúng lợi dụng diễn đàn chính thức của báo Đảng, Chính phủ thoả mãn thú tính điên cuồng, thao túng dư luận, lung lạc xã hội, đánh lùa chính quyền đẩy tới những xử lý thất nhân tâm, phi pháp, vô đạo làm suy giảm đến mất hẳn lòng tin của nhân dân, đồng thời làm cho ta luôn bị mang tiếng đàn áp dân chủ, vi phạm nhân quyền, bị kỳ thị đối với thế giới tiên tiến,

Tôi xin chân thành cảm ơn nếu được quý vị quan tâm đến nội dung hệ trọng của bức thư này.

 

Trân trọng

 

Nguyễn Thanh Giang

Nhà A13P9 – Tập thể Phòng không Hoà Mục

Phường Trung Hoà - Quận Cầu Giấy