Thư gửi Bộ
trưởng Công an Lê Hồng Anh
Hà
Nội ngày 9 tháng 8 năm 2002
Kính gửi : Ông Lê Hồng Anh – Bộ trưởng Công an
Thưa
ông
Tôi xin thân ái chúc mừng ông trong cương vị mới. Việc ông được giao trọng
trách này chứng tỏ sự tín nhiệm của Ban Chấp hành Trung Ương Đảng và của Quốc
hội đối với ông. Có lẽ ai cũng hiểu rằng lãnh đạo bộ Công an Việt Nam hiện nay
là một nhiệm vụ hết sức khó khăn. Khó khăn không chỉ ở tính chất phức tạp vốn dĩ
của nó mà còn vì ông đang phải đứng trước nhiệm vụ cải tổ, chỉnh trang lại cả
một bộ ngành đầy những sai trái, khuyết tật. Hiện hữu tình trạng tồi tệ như hiện
nay của bộ Công an là do chúng ta đã không thực hiện đúng "Cương lĩnh xây
dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội" do Đại hội VII vạch
ra : "Nhiệm vụ quốc phòng-an ninh là bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền,
lãnh thổ toàn vẹn của Tổ quốc, … Sự ổn định và phát triển mọi mặt đời sống xã
hội là nền tảng của quốc phòng-an ninh". Lãnh đạo bộ Công an vừa qua còn
phản nghịch cả đạo lý truyền thống của dân tộc mà Nguyễn Trãi đã dạy trong Bình
Ngô đại cáo : “Nhân nghĩa chi cử, yên tại dân. Điếu phạt chi sư mạc tiên khử
bạo”. Khử bạo không chỉ là trừ diệt sự tàn bạo của giặc mà phải diệt cả cái
bạo ngược chính ngay trong mình, trong đội ngũ của mình. Có vậy mới đạt được đến
cái nhân, cái nghĩa, đặng yên dân. Nguyễn Trãi cũng nói “ Ngã mưu phạt, nhi
tâm công bất chiến tự khuất”. Đánh bằng mưu nhưng phải là mưu của đấng vương
giả, của nhân nghĩa chứ không phải của kẻ gian manh, hạ đẳng. Đánh bằng tâm công
thì trước hết tâm mình phải trong sáng, chính trung. Đạt đến độ cao cường như
vậy thì có thế cảm hóa được giặc; không cần giao tranh, không tốn xương máu mà
vẫn khuất phục được đối phương.
Không học bài học cha ông dạy dỗ và xa rời Cương lĩnh Đảng nên công an Việt
Nam thời gian qua đã không lo "bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, lãnh thổ
toàn vẹn", không lo "ổn định và phát triển mọi mặt đời sống xã hội là nền
tảng của quốc phòng-an ninh", không lo diệt nội tặc để an dân mà ra sức tô
vẽ nên những yêu quái đâu đâu ngoài không trung để lập chiến công ảo và ăn hại
tiền của nhân dân. Chính vì vậy nên đã nổ ra rất nhiều những Tây Nguyên, những
Thái Bình … trên lãnh thổ,và, trong lòng người.
Tai nạn giao thông ngày càng trở thành thảm hoạ làm cho số tử vong và thương
tật đến mức đất nước vẫn như đang trong một cuộc chiến tranh. Ma tuý không diệt
trừ được mà chính công an đi buôn ma tuý cỡ đầu sỏ. Cờ bạc, đĩ điếm ngang nhiên
hoành hành, tồi tệ hơn cả thời Pháp cai trị. Buôn lậu ngày càng gia tăng vì
chính công an thông đồng và bảo kê cho gian thương. Công an giết dân và giết cả
công an vì chính ngay lãnh đạo Bộ, lãnh đạo công an tỉnh, lãnh đạo công an quận,
huyện, xã, phường tham gia băng nhóm tội phạm xã hội đen ! Đồng bào phán đoán:
chắc còn nhiều công an đang còn là đồng bọn của nhiều Năm Cam khác nữa...
Trong khi đó, để tỏ ra ta đây là "kiên trung" và kiếm cơ hội lập
thành tích phá án, ngõ hầu được lên lương, thăng chức, họ dày công tạo dựng hết
vụ án này đến chiến dịch khủng bố khác để sách nhiễu, đàn áp, hạ nhục, đầy đoạ
những lão thành cách mạng, những trí thức ưu thời mẫn thế, thiết tha với vận
mạng quốc gia và sự nghiệp xây dựng đất nước . Râm ran trong quảng đại quần
chúng câu ca "Khá khen công an nước nhà. Đánh địch thì dốt, đánh ta rất "tài"".
Hãy xem :
- Tại sao chỉ hai ngày sau khi tổng bí thư Nông Đức Mạnh mới nhậm chức họ
đã tổ chức chặn đường quây bắt cựu chiến binh chống Pháp và chống Mỹ Vũ Cao Quận
rồi tống giam ông 9 ngày ? Việc làm này không những không đè bẹp được ý chí của
người chiến binh can trường 70 tuổi ấy, cũng không dung doạ được ai mà chỉ làm
mất uy tín của Đảng, bôi nhục quốc thể qua hiện tượng người phát ngôn bộ ngoại
giao Phan Thuý Thanh khi trả lời phỏng vấn nước ngoài phải bai bải chối rằng Vũ
Cao Quận không hề bị bắt.
- Tại sao chỉ mới nhận được đơn của các ông Phạm Quế Dương, Trần Khuê
xin thành lập "Hội nhân dân ủng hộ Đảng và Nhà nước chống tham nhũng" đã
vội tổ chức cả một chiến dịch bắt bớ, vây ráp, sách nhiễu đến hơn hai chục người,
đa số là lão thành cách mạng và trí thức yêu nước? Nhân dân đã có lời răn "Một
ngờ mười tội". Huống chi, mới ngờ thôi, chưa có chứng lý gì đã vội hành động
một cách quá chừng thô bạo như vậy thì không chỉ bộc lộ sự vô đạo, mà cả sự non
kém về nghiệp vụ. Hình thành một tổ chức đâu phải dễ dàng, chóng vánh. Không cần
hấp tấp, hoàn toàn có thể lưu lại một thời gian ngắn để điều tra cho rõ hoặc nhử
cho tất cả "kẻ địch" vào lưới mà cất vó thì có phải vừa lập được thành
tích xứng đáng, vừa không làm Đảng bị mang tiếng sợ chống tham nhũng không !
- Tại sao lại bầy trò hạ nhục tướng Trần Độ – một đại công thần của
cách mạng, từng là uỷ viên trung ương Đảng, đại biểu Quốc hội nhiều khoá, từng
là trưởng ban Văn hoá-Văn nghệ Trung ướng Đảng, phó chính ủy Bộ chỉ huy Quân
Giải phóng Miền Nam, phó chủ tịch Quốc hội …, ngực còn lấp lánh Huân chương Hồ
Chí Minh - bằng những thủ đoạn hết sức ty tiện, bẩn thỉu.
Nào là dựng lên một tên Hoài Việt đã bỏ nước ra đi, nay ngồi ở Mỹ mà
lại lên mặt mắng mỏ, dạy dỗ Trần Độ về sự trung hiếu với Đảng ! Bài viết của
Hoài Việt được đăng trang trọng trên tạp chí của Ban Tư tưởng- Văn hoá Trung
ương Đảng (Thế thì khác nào chứng minh rằng người bỏ nước ra đi, nay nhờ sống
trong môi trường tư bản-đế quốc Mỹ mà trở thành có tư chất cộng sản hơn cả đảng
viên ĐCSVN không ? Hỏi còn gì dại dột hơn thế !).
Nào là đặc phái một nữ gián điệp lừa ông Trần Độ đến khách sạn nhận thư, cho
ông uống thuốc mê,lôi ông vào phòng kín, dựng cảnh dê chó, quay phim, chụp ảnh
để đem đi bêu rếu ông ! (Làm thế khác nào chứng minh tư cách của các loại trưởng
ban TW Đảng như thế, phó chủ tịch Quốc hội như thế, có các huân chương tột cùng
cao quý như thế cũng có thể rất dê chó như thế không ? Cho nên tôi thường khái
quát : “Chúng nó đểu một cách rất ngu, và, đểu đến từng chi tiết ”).
Chặn đường cướp đoạt tập “ Nhật ký Rồng Rắn ” là một tội ác rồi đây
trời sẽ không dung, nhân dân sẽ không tha. Nó đã đẩy Trần Độ vào bệnh viện cấp
cứu ngay hôm đó để rồi không thể nào vực ông được nữa! ( Tôi đang viết những
dòng này thì được tin tướng Trần Độ đã ra đi. Nỗi tiếc thương và căm uất này
chắc chắn không chỉ dâng lên trong lòng tôi mà sẽ sục sôi trong lòng nhân dân,
trong lòng các đảng viên chân chính và lương tri toàn nhân loại ).
- Tại sao dám bất chấp luật pháp, hùng hùng hổ hổ xông vào khám xét,
lục soát nhà ông Lê Hồng Hà ngay cả đêm tối chỉ vì nhận được đâu đó một bức thư
nặc danh chất vấn ông Lê Minh Hương về một số sai lầm, khuyết điểm của ông ta?
Đây hoàn toàn không phải vì dân, vì Đảng, vì an ninh quốc gia mà chỉ cốt thoả
cơn thịnh nộ cá nhân của ông Lê Minh Hương. Nên nhớ rằng khi ông Lê Hồng Hà là
Chánh văn phòng và uỷ viên Đảng đoàn Bộ Nội vụ thì Lê Minh Hương mới chỉ là một
cán bộ cấp phòng.
- Chủ tich Hồ Chí Minh dạy công an : “ Đối với kẻ địch phải mưu trí,
dũng cảm. Đối với nhân dân phải kính trọng, lễ phép ”, tại sao dám tổ chức
đấu tố vắng mặt các ông Hoàng Minh Chính, Phạm Quế Dương, Nguyễn Thanh Giang, Lê
Chí Quang. Xúi dục bọn lưu manh đê tiện lăng mạ bừa bãi, chửi rủa ông Hoàng Minh
Chính là “ tên tội phạm có nợ máu với nhân dân ” ? Tại sao bật đèn xanh
cho tên bồi bút mạt hạng Nguyễn Như Phong, chỉ vì hận thù cá nhân đã dám bôi bẩn
một số trí thức khả kính lên mặt báo An ninh thế giới do hắn làm phó tổng biên
tập? Công an không được quá chừng hỗn xược. Cần nhớ rằng, nếu đem so tuổi đời,
quá trình tham gia cách mạng, thành tích cống hiến thì không chỉ Trần Độ, Hoàng
Minh Chính … mà ngay cả chúng tôi cũng là bậc đàn anh những người lãnh đạo cao
nhất của ngành họ, của Đảng, Chính phủ.
- Tại sao trong tình hình dư luận phổ biến rất rộng rãi, với nhiều đơn
thư ký tên rõ ràng, có địa chỉ cụ thể, tố cáo chủ tịch nước Lê Đức Anh khai man
lý lịch, tổng bí thư Đảng Đỗ Mười ăn của đút của tư bản hơn một triệu Đôla mà
công an không chịu điều tra làm rõ để hoặc truy tố người vu khống, bôi đen “
lãnh tụ”, hoặc đưa Đỗ Mười, Lê Đức Anh ra xử tội ? Đây là biểu hiện bất lực
hay vô trách nhiêm làm ô danh Đảng, Nhà nước, làm khủng hoảng lòng tin của nhân
dân.
Thưa ông tân bộ trưởng công an, kể những non kém, sai lầm của công an trong
thời gian qua thì còn rất nhiều, do đó nhiệm vụ của ông đang hết sức bộn bề.
Trước mắt tôi chỉ xin nêu 3 việc và đề nghị ông ưu tiên giải quyết :
1 - Thả ngay cử nhân luật Lê Chí Quang, thạc sỹ-bác sỹ Phạm Hồng Sơn,
cựu chiến binh chống Mỹ Nguyễn Khắc Toàn. Chắc chắn đây là những người vô tội.
Việc bắt bớ, giam cầm những người này hoàn toàn phi lý, phi pháp, vi phạm nhân
quyền.
2 - Giải quản ngay cho nhà thơ cách mạng Bùi Minh Quốc, tiến sĩ sinh
vật học Hà Sĩ Phu, nhà xã hội học Trần Khuê. Bản thân Nghị định 31/CP đã vi hiến,
việc quản chế các vị này càng là hành động dã man vô đạo.
3 - Nối ngay lại điện thoại cho các ông Hoàng Minh Chính, Phạm Quế
Dương, Hoàng Tiến, Trần Dũng Tiến, Trần Khuê, Bùi Minh Quốc, Hà Sĩ Phu, Nguyễn
Đan Quế, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Vũ Bình. Việc làm bất chính này vừa làm cho
thế giới ghê tởm sự mông muội của chính quyền ta vừa không đem lại hiệu quả nào
ngoài sự cô lập phần nào chúng tôi với họ hàng, bè bạn, đồng bào của chúng tôi.
Tôi tuyên bố rằng cắt điện thoại, phản ứng của chúng tôi càng quyết liệt hơn.
Riêng tôi, càng tìm mọi biện pháp để, đã và sẽ, duy trì quan hệ với bên ngoài
khăng khít hơn (trả lời phỏng vấn nước ngoài thẳng thắn, trung thực hơn, thu và
phát qua mạng internet nhiều hơn… ). Tôi đã và sẽ tìm mọi biện pháp thực thi
quyền công dân chính đáng một cách mạnh mẽ hơn qua mối bang giao với mọi tổ chức,
cá nhân trong nước và trên thế giới, bất kể họ là ai, là tổ chức loại gì. Tất
nhiên, không bao giờ tôi chịu làm tay sai cho bất cứ ai, không tiết lộ bí mật
quốc gia, không kích động bạo lực hay hoạt đông vũ trang lật đổ chính quyền. Thế
giới ngày nay không còn “ hai phe, bốn mâu thuẫn”. Tôi quan niệm rằng không có
ai là kẻ thù, không có địch-ta, không có người hoàn toàn xấu, mà chỉ có mặt xấu,
cái xấu, vấn đề sai … Đối với cái sai, cái xấu cần đấu tranh không khoan nhượng.
Đối với cái đúng, cái hay phải ra sức cổ võ; nếu cần, xả thân mà bảo vệ.
Rất mong ông quan tâm đến nội dung bức thư này. Chân thành chúc sức khỏe ông.
Trân trọng
Nguyễn Thanh Giang
Nhà A13P9 – Tập thể Phòng không Hòa Mục
Phường Trung Hòa - Quận Cầu Giấy
Đồng kính gửi :
Tổng bí thư Nông Đức Mạnh ( để biết và theo dõi )
Chủ tịch Nước Trần Đức Lương ( như trên )
Thủ tướng Phan Văn Khải ( như trên )
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An ( như trên )
Thường trực BBT Phan Diễn ( như trên )
|