Thư gửi từ Quỳnh Lưu

 

Quỳnh Lưu ngày 12 tháng 1 năm 2008

 

Anh Thanh Giang kính mến

 

Trước hết xin cho tôi được bầy tỏ lòng trân trọng biết ơn với Anh. Tôi đã nhận được cuốn sách “ Suy tư và Ước vọng ” của Anh gửi biếu vào cuối tháng 12 năm 2007.

 

Tôi rất vui đọc ngay, đọc kỹ tập sách và chuyền tay cho bạn bè cùng đọc

 

Đọc các tập sách của Anh, ấn tượng chung nổi bật lên là tâm huyết, chân thành, là tấm lòng ưu thời mẫn thế, là trách nhiệm với nhân dân, với đất nước, với quá khứ, hiện tại và tương lai Việt Nam. Tâm huyết, tấm lòng trách nhiệm ấy thật đáng quý, thật cảm động.. Sức thuyết phục của sách của Anh, tôi nghĩ trước hết là ở chỗ đó.

 

Các tập sách Anh viết đề cập đến khá nhiều vấn đề: chính trị, kinh tế, triết học, ngoại giao, an ninh, quốc phòng, thời sự xã hội, văn hóa tư tưởng, tự do, dân chủ, nhân quyền, kinh tế thị trường, kinh tế tri thức ……

 

Ở bình diện nào tác giả cũng có tinh thần khoa học, độc lập suy nghĩ, tìm tòi phát hiện, phân tích cặn kẽ thấu đáo. Các kiến giải đều được minh chứng cụ thể rõ ràng bằng những cứ liệu chính xác, chân thực. Là nhà khoa học tự nhiên, Anh cũng là nhà khoa học xã hội, nhà chính luận, nhà báo, nhà thơ …Tôi đã đọc khá kỹ một số bài như: “ Tinh thần Việt Nam – Sức sống thời gian, sức sống không gian ”; “ Hội nhập để dân chủ hóa, dân chủ hóa để hội nhập ”;       “ Thử bàn về giai cấp công nhân Việt Nam ”; “ Dịnh hướng XHCN hay vươn tới kinh tế tri thức ”; “ Suy tư Đông Tây ” …

 

Những bài viết của Anh thể hiện tầm nhìn trí tuệ có tính chiến lược, nhất là ở những bài góp ý “ Dự thảo văn kiện trình Đại hội IX của Đảng ” . Người đọc nhận thấy ý kiến, quan điểm cuả Anh là chân tình, xác đáng, đầy sức thuyết phục. Tiếc thay, những ý kiến quý giá đó đã không được tiếp nhận một cách nghiêm túc khách quan. Tuy vậy, tôi tin rằng nhất định sẽ đến lúc người ta phải nhận ra và tiếp thu để đưa vào thực tiễn. Nhất định rồi sẽ không thể cứ làm ngơ, bưng bít, cố tình theo đường mòn lạc lõng, già nua được mãi.

 

Các tập sách của Anh không chỉ thú vị, bố ich quý giá ở các bài chính luận uyên bác, sắc sảo mà còn thú vị ở một tâm hồn đa cảm, phong phú qua những bài thơ. Tôi rất thích các bài thơ như: “ Mầu xưa ”, “ Nghe chim ”, “ Đêm châu thổ ” …

 

Đọc thơ Anh không thể quên được hình ảnh một chàng trai địa chất một thời hăm hở say mê, nồng nàn yêu thiên nhiên đất nước giầu đẹp, yêu con người Việt Nam – những cô gái dân tộc bình dị mà vĩ đại:

 

Anh địa chất treo mình lưng vách đá

Áo quần xanh lẫn trong cả rừng xuân

Cô gái Tày ngơ ngác tìm trong lá

Thấy hoa rừng nở theo tiếng choòng ngân

                                                      ( Tín hiệu )

 

Anh Thanh Giang quý mến !

 

Đọc các tập sách của Anh, tôi cũng đặc biệt chia sẻ nỗi oan khiên của Anh trong thời gian ở trại B14. Nhớ câu thơ Tố Hữu: Tôi chỉ là một con chim nhỏ nhốt trong lồng con giữa một cái lồng to. Phải riêng Anh bị xiềng trói đâu anh Giang ?

 

Người ta bảo “ cởi trói ” … nhưng đã thật thế chưa ? Vấn đề ở cái quyền tự do dân chủ tối thượng của con người mà tiếng nói của Anh và nhiều người đã và đang vang lên đó. Anh Giang à, trong cuộc chiến này, anh không đơn độc. Anh có rất nhiều bè bạn xa gần giành tấm lòng tiên ưu cho anh. Người ta đồng tình với Anh có nghĩa là người ta tự nhận ra mình, nhận ra những điều phải nhận ra – để thay đổi, để vươn tới, để xứng đáng …

 

Thưa Anh, cũng từ lá thư nhỏ này, tôi và bè bạn của tôi còn mong muốn ở Anh thêm nữa. Mong Anh có thêm những bài chính luận viết về các đề tài tham nhũng, tệ quan liêu, chất lượng giáo dục, ma lực đồng tiền … Tin rằng với tầm nhìn trí tuệ, với tư duy độc lập, với thái độ và phương pháp khoa học, với tâm huyết dồi dào, nhất định Anh sẽ ra mắt bạn đọc sách mới bổ ích nữa.

 

Ở ngoài đó anh có điều kiện hơn chúng tôi, lần này tôi lại phải làm phiền anh đấy, anh thông cảm. Anh cố tìm và gửi cho tôi tập “ Chuyện tướng Độ ” của tác giả Võ Bá Cường và cuốn “ Làm người là khó ” của Đoàn Duy Thành. Anh cố giúp tôi nhé.

 

Nhân đây, tôi gửi Anh bài thơ nhỏ anh đọc cho vui:

 

 

KÍNH GỬI THANH GIANG

 

Chẳng như ai

Cam chịu kiếp rêu hèn

Đánh mất mình

Bán linh hồn cho quỷ

Há đội trời chung cùng phường đểu, đĩ

Cố đấm ăn xôi

Táng tận, vô liêm, nhân danh, giả dối

Mặt người dạ thú tanh hôi …

Chẳng như ai

Tụng kinh mê muội

Vô cảm, vô hồn, ngậm miệng.

Anh hiên ngang tuyên chiến

Vũ khí anh là cái đầu độc lập

Minh triết tư duy

Tầm nhìn thế kỷ

Không trượt theo lối mòn

Duy lý !

Ngẩng cao đầu

Dũng cảm, tự tin

Vũ khí Anh là chữ Tâm

Một chữ Tâm vằng vặc trăng sao

Đau nỗi đau đòng bào

Mong nỗi mong của hàng triệu cần lao

Chân thành với Đảng

Vì giống nòi, vì rực rỡ tên vàng hai tiếng

Việt Nam !

Vũ khí Anh là niềm tin

Vào tất yếu, vào nhân dân vạn đại

Mây mù sẽ tan

Mặt trời sáng mãi

Tự do, Nhân quyền sẽ đơm hoa kết trái

 

Thanh Giang ơi ! Anh không đơn độc

Bạn bè xa gần vỗ nhịp hát cúng Anh

Hạnh phúc là đấu tranh

Cuộc chiến này vẫn còn đang tiếp diễn …

 

                                                      1 – 2008

                                                     Thái Linh

 

 

Địa chỉ tôi như cũ

Anh cứ gửi theo địa chỉ đó sẽ đến

Một lần nữa xin phép Anh tạm ngừng bút. Trời rét quá mà anh., nét chữ run khó đọc, anh lượng thứ cho

 

Nhân dịp xuân Mậu Tý sắp tới, Anh cho tôi kính lời chúc Anh mạnh khỏe, bút lực dồi dào. Qua Anh tôi cũng có lời kính chúc chị và các cháu hạnh phúc, an khang.

 

Mong nhận được hồi âm sớm của Anh.

 

Trân trọng

 

Thái Linh ( Hồ Sỹ Lương )

Khối 2 – Thị trấn Cầu Giát

Quỳnh Lưu – Nghệ An

  

 

    .