TỰ TÌNH
Ngày sinh tôi
Mẹ nuôi bằng bầu sữa hăng hăng mùi rau má
Thậm thình nhịp chèo sông Mã
Bước chân voi ngạo nghễ Triệu Trinh Nương
Phần phật cờ bay Lê Lợi, Nguyễn Hoàng
Tôi lớn lên
Sức không tày ông Bưng vác núi Đường Trèo (*)
Trí không sánh Trạng Quỳnh “vũ qua Bắc Hải” (**)
Nhưng quê hương đói nghèo xát lòng nhức nhói
Huyết quản chảy dòng sông lồng vó ngựa hoang
Tôi rời xóm rời làng
Thuở xung phong đầu quân đánh giặc
Thuở miệt mài làm địa chất
Mấy mươi năm dầu dãi nắng sương
Mấy mươi ngàn đêm chong mắt bên đèn
Ít trang thơ gửi đời nỗi lòng thao thức
Mươi công trình khoa học đã đem dâng
***
… Đêm nay bên sông vọng nhịp hò khoan
Vẫn thậm thình cay cực
“Chẳng dậm thì thuyền chẳng đi
Dậm ra ván nát thuyền thì long đanh”
Thuyền đã long đanh, ván thì đã nát
Sữa người chèo đò mùi rau má vẫn hăng hăng
Rạo rực cùng sông vật vã
Nát lòng thương quê nghèo khổ
Mà hận sao mình đã vội già !
Ngày về thắp hương cuối năm mộ ông bà
Hoằng Hóa 17. 01.2014
(*) Theo truyền thuyết, ông Bưng quê xã Hoằng Quỳ, huyện Hoằng Hóa, sức khỏe phi thường đã vác cả núi Đường Trèo từ giáp giới Ninh Bình về đặt ở ruộng “Thác đao” mà ông được nhà vua phong tặng.. Có tài liệu cho rằng ông Bưng là nhân vật Lê Phụng Hiểu được huyền thoại hóa
(**) Trạng Quỳnh, người xã Hoằng Bột, huyện Hoằng Hóa, một lần chéo đò đưa đoàn sứ Tầu qua sông. Ra giữa dòng một tên xổ ruột đánh cái “bùm”. Tên sứ Tàu xướng lên câu đối: “Lôi động Nam bang” (Sấm động nước Nam). Trang Quỳnh liền vạch quần đái vọt cần câu, họa: “Vũ qua Bắc Hải” (Mưa qua Biển Bắc)
----------------------------------------------
LUỐNG CẢI SEN
Trước lán trồng thêm luống cải sen
Bướm rừng lác đác đến làm quen
Giật mình, một sớm hoa vàng chóe
Tưởng mạch quặng đồng mới nổi lên
Sin Quyền 2 – 1963
----------------------------------------------
BAN ĐẦU
Lán anh mới dựng bên bờ suối
Nọong Thái nghe vui giọng hát Kinh
Vét gạo còn vương trong lòng cối
Ghé chơi đòi giảng đoạn thơ tình
Mộc Châu 12 – 1971
----------------------------------------------
TRỞ LẠI PHỐ XƯA
Những nếp nhà xinh như tiếng thì thào
Phố nhỏ hoàng hôn chụm lại
Nhưng chiều đã chiều xưa xa ngái
Sao cuối trời run rẩy đứng chờ nhau
Ngân Sơn 16- 4- 68
----------------------------------------------
GIẤC MƠ BÊN SUỐI
Mải theo vỉa quặng anh lạc lối
Hoẵng kêu chiều, lán tận cuối rừng xa
Ngả lưng phiến đá bên khe suối
Nghe rì rào, mơ buổi mẻ gang ra
Khuổi Dam – Cao Bằng 12.9.63
----------------------------------------------
TÌNH TRAI ĐỊA CHẤT
Anh chắt chiu từng bụi kim của đất
Đúc tặng em một đóa hồng vàng
Hoa đã nở trong lòng em ngây ngất
Đẹp như tình Samết gửi Suydan (*)
Tặng T.M.
16 – 5 – 1965
(*) Hai nhân vật trong truyện “Bụi quý” của Pautopxki
----------------------------------------------
SẦM SƠN
Tưởng chỉ còn nỗi buồn thu tê tái
Tôi muộn màng tìm lại biển quê hương
Hòn Trống
vẫn đu đưa
trên
Hòn Mái
Chưa bải hoải đời
Sóng vỗ mãi
Sầm Sơn
Nguyễn Thanh Giang
Mobi: 0984 724 165
Email: thanhgiang36@yahoo.com
Thư viện mạng: www.nguyenthanhgiang.com
|