ĐÀM LUẬN VỀ PHƯƠNG THỨC ĐẤU TRANH CHO DÂN CHỦ HÓA VIỆT NAM
(Thư của một người Việt Nam ở nước ngoài)

Thưa Tiến sỹ,

Vẫn nhận được đều đều các bài viết của Tiến sỹ là niềm vui khôn tả của tôi, có nghĩa là Tiến sỹ vẫn dào dạt khí thế bất chấp tuổi tác, bệnh tật.

Tôi giống như ông PM, là người thuộc cờ vàng, dù bất bình với nhiều vấn đề của xã hội đó, nhưng nó vẫn là tình yêu, khát vọng, gắn bó, mục đích chiến đấu một thời. Bởi vậy tôi đồng ý với hầu hết các lập luận bảo vệ, trân trọng cờ vàng của ông PM, cũng như trân quý những việc làm của ông ấy và QTNLT.

Dù còn nhiều khác biệt, nhưng tôi thấy những cuộc tranh luận, trao đổi thế này là rất hữu ích. Sẽ có nhiều hữu ích cho cả đôi bên.

Những lập luận của Tiến sỹ, tôi hiểu, nhờ vậy, giúp Tiến sỹ có nhiều thứ lợi thế tồn tại trong lòng địch, tiếp cận được với cộng sản cấp cao, gây dựng ảnh hưởng, thậm chí lôi cuốn, dìu dắt được nhiều "cộng sản chính hiệu" trở về với lợi ích dân tộc. Đó là thế mạnh, thành công trong cuộc đời đấu tranh cho dân chủ của Tiến sỹ, đáng được đúc rút thành kinh nghiệm, bài học cho cuộc vận động cách mạng dân chủ trong nước hiện nay.

Tôi cho rằng, có thể chủ trương, cách thức đấu tranh của Tiến sỹ là một khuynh hướng đang "thịnh hành" trong nước. Cách mạng muốn thành công là phải biết trân quý, quy tụ các khuynh hướng đó lại. Bởi vậy tôi có điểm cũng chưa đồng tình với ông PM khi ông ấy muốn áp đặt cờ vàng một cách thái quá. Đôi dòng, hoặc qua cách viết đã xúc phạm đến Tiến sỹ. Ông PM phê phán Tiến sỹ nặng thành kiến, nhưng tôi cho bệnh của ông ấy cũng "nặng" không kém, dẫn đến có nhiều lời lẽ làm tổn thương Tiến sỹ, không "thấu hiểu" hết dụng ý thâm sâu. "Bệnh" nữa của ông PM có lẽ là ông ấy đặt hơi nặng vai trò của lực lượng cờ vàng trong công cuộc đấu tranh dân chủ trong nước, còn Tiến sỹ thì xem lực lượng trong nước (như thành phần "phản tỉnh", "cấp tiến" ...) là quyết định. (Tôi cũng từng chia sẻ với môt số người đấu tranh như Tiến sỹ trong nước nên thấu hiểu tâm tư này)

Cái kiểu bình loạn "Xin lỗi, nếu sau CS mà VN có một lá cờ xanh chẳng hạn, nếu họ ra hải ngoại làm việc ngoại giao, cắm cờ xanh mà không có cờ vàng cùng bay bên cạnh thì họ sẽ ăn trứng thối bác ạ. Cờ vàng là của tôi, anh mà lớ xớ sang đây cần tôi welcome để chính quyền ở đây trân trọng anh thì phải biết lễ độ nhé. Đây là sự thật, chính quyền sau CS họ sẽ không ngu như thế đâu, tôi vũng tin ở tuổi trẻ VN." thì tôi thấy những lo lắng cho hậu vận của Việt Nam mình kể cả khi xóa sổ được cộng sản. Có lúc tôi băn khoăn, lịch sử Việt Nam mình luôn bị phân chia, bởi người Việt muôn đời sống, cư xử bằng "thành kiến". Tại sao từ Pháp, Trung, Nhật đến Mỹ đều thích dùng cái bài "dùng người Việt đánh người Việt"? Tôi mà nói cái này ra thì cũng ăn đủ "trứng thối" ở đây đấy, thưa Tiến sỹ.

Cốt lõi ở vấn đề nữa là, giữa chúng ta còn thiếu niềm tin, nặng nghi ngờ lẫn nhau? Đó giải thích tại sao gần 40 năm rồi, thế hệ "thành kiến" ấy chẳng làm nên cơm cháo gì, rồi cộng sản khai thác những "thành kiến" ấy để bôi nhọ người đấu tranh trong nước là "tay sai", là "con bài" của "phản động" hay "thế lực thù địch" để dọa dẫm dân chúng, rồi các bài tâm lý chiến làm tan đàn xẻ nghé cả cộng đồng đấu tranh trong và ngoài nước vẫn hiệu nghiệm, mà thực ra căn bệnh đã thành chứng di căn để rồi chính cờ vàng đánh cờ vàng, dân chủ đánh dân chủ sôi động, quyết liệt không kém? Để rồi phần lớn thất vọng, nhụt trí, suốt ngày ngồi mơ tưởng đến năm nọ năm kia sẽ xuất hiện "lãnh tụ" thống nhất được dân Việt, rồi đủ các loại dich vụ ăn theo được thịnh hành làm méo mó niềm tin vào chính cộng đồng mình.

Nhưng thôi Tiến sỹ ạ, có lẽ nhờ "thành kiến" ấy mà thôi thúc những người như ông PM chiến đấu đến giờ này, chứ không thì hầu hết lại ồ ạt theo như ông NCK, hay cô Khánh Ly "hồi hương"...rồi. Vì vậy, mong Tiến sỹ đừng thất vọng, chán nản nhé.

Tôi cũng mong sẽ có nhiều cuộc tranh luận tương tư thế này, bạch hóa toàn bộ quan điểm, lập trường của nhau, nhưng trên cơ sở tin tưởng, trân trọng, tránh lỡ lời mà tổn thương nhau vì chúng ta đều đã già rồi mà.

Đôi dòng gọi là động viên Tiến sỹ, mong Tiến sỹ cứ kiên định, lịch sử sẽ "minh oan", chứng thực cho tấm lòng của Tiến sỹ với dân với nước. Còn chúng ta đã già, làm được gì hay thì làm, chứ tất cả là thuộc về quyết định của lớp trẻ.

Ngày 25 tháng 11 năm 2012

Trân trọng,

Trần

**************************************************************************************************************

BÀI LIÊN QUAN

Kính ông Nguyễn Thanh Giang,

Tôi vẫn thường nhận bài của ông, tôi đọc và một đôi khi rất bất bình nhưng không có ý kiến như bài gần nhất "Một người lính biết suy tư" (http://www.danchimviet.info/archives/68923). Trong bài này ông đã trích dẫn nhận xét của nhà văn Phạm Đình Trọng như sau "... lá cờ vàng vốn xuất xứ là lá cờ của một nhà nước chỉ là công cụ của nước ngoài!". Sau đó ông kêu gọi :"… mỗi người dân Việt Nam đều biết suy tư, đều dám suy tư như người lính – nhà văn Phạm Đình Trọng." Hôm nay ông gởi email cho tôi trong đó có một số góp ý anh Phùng Mai cho ông về việc này. Ông muốn cho tôi biết quan điểm của hai người nhằm rộng đường dư luận.

Cũng như ông, tôi là người viết bình luận chính trị, nhưng khác với ông tôi trân qúy bạn đọc và càng trân quý hơn khi biết người đọc là những người "tầm thường" mà chịu khó đọc và góp ý những bài bình luận chính trị khô khan do tôi viết. Tôi tin rằng tôn trọng bạn đọc và tôn trọng dư luận là nguyên tắc đạo đức ứng xử mà người viết cần phải tuân theo.

Nhà văn Phạm Đình Trọng đã lập luận sai khi cho rằng "... lá cờ vàng vốn xuất xứ là lá cờ của một nhà nước chỉ là công cụ của nước ngoài!", ông cố tình trích dẫn và kêu gọi người khác suy tư về lá cờ vàng nên gặp phản ứng bất lợi. Ông cho biết "đã viết hàng nghìn trang chính luận" mà chối rằng đã không "cố tình" gây ra thì rõ ràng phải xét lại thiện tâm của ông. Riêng các đóng góp của Phùng Mai cho ông rất có tình và có lý nhưng tôi nhận thấy dường như vẫn chưa thay đổi được suy nghĩ của ông.

Nếu tôi trong hòan cảnh của ông tôi sẽ tự tìm hiểu và tôn kính lá cờ vàng ba sọc đỏ. Anh Phùng Mai nhớ về sự kiện Võ văn Kiệt sang Úc năm 1993, dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ chúng tôi đã đấu tranh cho các nhà bất đồng chính kiến trong đó có ông. Qua chính phủ Úc, Cộng đồng chúng tôi đòi hỏi và Võ văn Kiệt đã phải chấp nhận Úc gởi một phái đòan điều tra nhân quyền sang Việt Nam. Đây là phái đòan Quốc Tế đầu tiên sang Việt Nam điều tra nhân quyền. Các quốc gia Tây Phương và các Tổ Chức Quốc Tế sau đó cũng đòi hỏi có được những phái đòan điều tra nhân quyền. Khi ấy tôi là Chủ tịch CĐNVTD tại Canberra và nằm trong Ban Tổ Chức biểu tình nên tôi nhớ rất rõ.

Cộng đồng Hải Ngọai là một cộng đồng đa nguyên, đa đảng, đa tổ chức chính trị, chúng tôi chỉ đòan kết dưới một biểu tượng là cờ vàng ba sọc đỏ. Chính những người "tầm thường" liên tục biểu tình dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ mới làm áp lực chính giới Tây Phương đòi nhà cầm quyền cộng sản nới rộng nhân quyền tại Việt Nam. Khi đồng bào hải ngọai đấu tranh cho ông Nguyễn Thanh Giang họ không cần biết ông Giang đứng dưới lá cờ nào, chúng tôi chỉ biết ông là một nhà bất đồng chính kiến và đang bị nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam ức bách.

Anh Phùng Mai góp ý ông về một chính phủ tương lai cần hiểu biết và kính trọng lá cờ vàng ba sọc đỏ là một góp ý có tầm nhìn xa. Chủ Nhật 25-11-2012 vừa qua Cộng đồng Người Việt Tự Do tại Victoria vừa biểu quyết thông qua một bản Nội Quy mới. Chúng tôi đã chính thức đưa lá cờ vàng ba sọc đỏ làm biểu tượng cho cộng đồng chúng tôi vào bản Nội Quy mới này. Bất cứ chính phủ Việt Nam nào mà thiếu kính trọng biểu tượng của cộng đồng chúng tôi họ không phải là bạn, là khách của chúng tôi.

Cờ vàng ba sọc đỏ tự do tung bay tại Việt Nam chính là dấu hiệu của tự do. Nếu đảng Cộng sản vẫn tiếp tục ngoan cố theo Tầu bán nứơc, tiếp tục đàn áp người dân thì lẽ đương nhiên lá cờ đỏ sao vàng cũng sẽ bị đào thải như đã xảy ra tại các quốc gia cộng sản khác trên thế giới. Vì anh Phùng Mai là một thành viên Khối 8406, tôi không muốn trao đổi với cá nhân ông dễ bị hiểu lầm nên cũng xin chuyển đến các anh Phùng Mai, anh chị Khối 8406 của chúng tôi và đồng bào để rộng đường nhận xét.

Rất sẵn lòng trao đổi cùng ông.

Kính thơ

Nguyễn Quang Duy

**************************************************************************************************************

Kính gửi chú Giang.

Dù đang gặp nhiều vấn đề về cả sức khỏe (Suy thận nặng) và những vấn nạn chung trong cộng đồng tị nạn người Việt ở BKK này, nhưng khi đọc những email đối thoại giữa chú, thầy Long ,bác Trọng với ông Phùng Mai bên Úc châu về cờ vàng và cờ đỏ, cháu thật sự xúc động, muốn nói lên chút gi đó…

Ông Phùng Mai cho rằng, sau khi thể chế CS ở VN sụp đổ, nếu cờ vàng không được tôn trọng thì sẽ rất khó cho những cuộc công cán, hội họp, bang giao với nước ngoài..(thực tế đã có nhiều vụ scandal ở Mỹ)..Có lẽ là một ý ngầm đe dọa chăng?

Ông PM và nhiều người cho rằng "dân chủ" là phải đả phá cờ đỏ sao vàng mà cờ đỏ chính là biểu tượng của VIệt Minh và HCM, người sáng lập ra nó và kiến tạo ra 2 cuộc kháng chiến 'không đáng có". Chửi cờ đỏ là chửi HCM và những người CS tiền bối. Điều này được thể hiện rất rõ trong loạt bài viết của ĐCH trên DLB.

Họ không chấp nhận những sai lầm trong quá khứ của những nguoi CS tiền bối đứng đầu là cụ Hồ trong khi phủ nhận toàn bộ "sai lầm" của chính họ là thể chế VNCH, con đẻ của chính quyền Bảo Đại, được tiếp nối bằng anh em họ Ngô rồi sau đó là Thiệu...Họ cố tình viện cớ cờ vàng là màu cờ của Hai Bà Trưng mà không dám thừa nhận, Bảo Đại chỉ biết cắm lá cờ vàng đó trên cái cán cờ được làm sẵn bởi thực dân Pháp, kẻ đã dìm nhân dân VN gần một thế kỷ trong nô lệ! Vậy thực ra, họ vì một tương lai cho VN hay chỉ vì những thù hận với CS trong quá khứ bằng cuộc chiến 20 năm?

Tranh cãi về lá cờ chính là tranh cãi về ý thức hệ. Nếu không khéo, sẽ chẳng có dân chủ nào cho VN mà chi có một cuộc chiến mới sau 30 tháng 4 giữa những người VN với nhau. Xem ra thì quá vô lý khi họ vẫn cho rằng chỉ có họ mới là "dân chủ". Rất đúng khi nói họ còn độc tài hơn cả CS!

Ở góc độ cá nhân, cháu nhận thấy nếu không thống nhất được về lá cờ, VN còn lâu mới có dân chủ. Mà để thống nhất được nó, thì tranh cãi biết bao giờ mới chắm dứt?

Đã có lần cháu comment trên DLB rằng, cờ vàng sẽ được những người dân trong nước tôn trọng khi nó chỉ được sử dụng trong cộng đồng hải ngoại, bởi nó cũng là tình cảm, là lý tưởng một thời của họ. Nhưng chiến dịch "mang cờ vàng về VN" thì không thể. Dù cờ đỏ có là "cờ máu" hay có ảnh hưởng từ "Phúc kiến" thì nó cũng được chính người VN dệt nên trong KC chống Pháp chứ không như cờ vàng được Pháp dí vào tay Bảo Đại rồi ông Trần Trọng Kim với danh nghĩa "Quốc gia" mà thực chất chỉ là một quốc gia VN bù nhìn tay sai không hơn không kém!

Nhiều "nhà dân chủ" đang tị nạn tại BKK này cũng ra sức chửi bới HCM và cờ đỏ sao vàng nhưng nhân cách thì quá kém, suốt ngày chỉ bè phái, vu khống lẫn nhau bởi "miếng cơm manh áo" chứ chẳng phải vì thứ "lý tưởng" nào. Nhân cách cá nhân đã kém cỏi thì nói gì đến làm chính trị? Cái cộng động tị nạn nhỏ bé này chẳng khác gì cộng đồng 'Cờ vàng" tại hải ngoại đâu chú.

Ở vị thế của cháu, một học trò của các chú về mọi lĩnh vực, lại đang sống trong hoàn cảnh ấy không thể có ý kiến với ông Phùng Mai cũng như đồng bào cờ vàng hải ngoai một cách công khai được. Cháu chỉ dám comment trên DLB bằng một nick ảo thôi. "Tuổi trẻ" như ông PM nói dựa trên Thục Vy, Hiếu gió… hay Phương Uyên tôn sùng cờ vàng đâu có thể đại diện hết cho thế hệ trẻ ở VN? Phần đông còm sĩ ở DLB cũng không thể là số đông người Việt trong nước so với 90 triệu dân được. Họ chỉ đại diện cho những người phe cờ vàng hoặc con cháu quân cán chính VNCH ngày xưa còn ở Miền Nam nhân việc tố cáo nhũng kẻ cầm quyền thối nát trong đảng mà đổ xô vào comment trên DLB, gây ngộ nhận cho những người lười suy nghĩ, tưởng rằng, đã đến thời cờ vàng "lên ngôi" tại VN!

Cháu vui khi thấy các chú đã nói thẳng với họ rằng, lá cờ cho VN trong tương lai hãy để cho người dân VN bỏ phiếu bằng một cuộc trưng cầu dân ý thật công khai, dân chủ. Nhung cháu xin nói thêm:

-Ý kiến của người trong nước mới có tính pháp lý

-Cờ của VN phải do người mang quốc tịch VN quyết định chứ không phải là những người Mỹ .Úc, Canada... gốc Việt nào hết!

Chúc chú và gia đình sức khỏe

BKK 26 tháng 11 năm 2012

H.P