Đảng CSVN và Các Nhà Dân Chủ - Ai Thích Đô-la Hơn?
Biểu ngữ kêu gọi Đa nguyên, Dân chủ treo tại Hà Nội
Trong các ngày 28/7, 16/8, 7/9, trên địa bàn HN, Hải Phòng, Hải Dương đã xảy ra 3 vụ treo khẩu hiệu, rải truyền đơn có nội dung hết sức phản động, vu cáo Đảng và Nhà nước ta. Bằng biện pháp nghiệp vụ và tố giác của quần chúng nhân dân, Cơ quan an ninh đã phát hiện, bắt giữ đối tượng cầm đầu, chủ mưu và trực tiếp tham gia các vụ treo khẩu hiệu, rải truyền đơn gồm: Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Mạnh Sơn, Nguyễn Văn Tính (ở Hải Phòng); Nguyễn Văn Túc (ở Thái Bình); Nguyễn Kim Nhàn, Ngô Quỳnh (Bắc Giang); Vũ Hùng (Hà Nội).
Đó là những lời mào đầu của bài viết trên báo Vietnamnet, một trong những cơ quan ngôn luận của nhà nước, đăng ngày 6 tháng 12. Vẫn những luận điệu vu khống và bôi nhọ cũ rích, đối với những anh chị em dân chủ vừa bị bắt trong đợt đàn áp vào trung tuần tháng 9 vừa qua ở Hà Nội và Hải Phòng. Bài báo cho rằng, những nhà dân chủ đã treo biểu ngữ, rải truyền đơn chống đảng và nhà nước chỉ vì tiền, và vì sự chỉ đạo của những cá nhân và đoàn thể ở hải ngoại, như đảng Việt tân, đảng Dân chủ Nhân dân..v.v ..Đồng thời bài báo cũng không quên vu cáo và mạ lị luôn cả ông Nguyễn Thanh Giang.
Bên cạnh đó, báo Công an cũng tung bài tương tự, tiếp sức Vietnamnet, đánh phá ông Nguyễn Thanh Giang và các nhà dân chủ, vu cáo và kết tội họ như đã từng vu cáo và kết tội những anh chị em dân chủ đang bị lãnh án, nhằm chuẩn bị cho phiên-toà-đạo-diễn có thể sắp xãy ra. Đây là đòn hèn của đảng, chỉ đạo báo chí tung tin thất thiệt, tạo dựng nên những hình ảnh xấu nhất, tồi tệ nhất để bôi bẩn những hoạt động rất can đảm của những anh chị em dân chủ, khi đã dám bày tỏ quan điểm của mình bằng cách treo biểu ngữ, rải truyền đơn kêu gọi đảng CSVN chấp nhận đa đảng, phản đối Trung cộng chiếm Hoàng Sa, Trường Sa, chống tệ nạn tham nhũng của đảng CSVN…v v....
Những nội dung của truyền đơn và biểu ngữ như thế không thể cáo buộc là “chống đảng và nhà nước”. Người dân lên tiếng về những vấn nạn của đất nước là vì muốn đóng góp với nhà nước những ưu tư của dân, muốn nhà nước hiểu được ý dân để hòng sửa đổi chính sách, hoặc rà soát lại cơ cấu chính quyền đang có vấn đề. Thế là để làm tốt cho Đảng, cho nhà nước. Thế là để lo toan cho tương lai của dân tộc. Nhất định không thể nào buộc tội họ chống phá nhà nước. Chỉ qua vì đảng bị chạm nộc, bị chạm tới cái ung nhọt “tham nhũng”, bị tố giác nhu nhược với kẻ xâm lược Trung cộng, cho nên đảng giận, “giận quá mất khôn”, bèn bắt nhốt, triệt hết những tiếng nói trung thực của nhân dân.
Vì dám đứng lên đối diện với đảng, góp ý thẳng với đảng, các nhà dân chủ bị bức hại, bị đánh đập, bị cô lập kinh tế, bị đuổi việc, dẫn tới việc cả gia đình cũng bị liên can, bị trù dập. Vì thế, góp sức, yễm trợ với họ không chỉ là nhiệm vụ của những “thế lực phản động bên ngoài”, mà còn phải là trách nhiệm của nhân dân trong nước vì tương lai đất nước, vì tiền đồ của dân tộc. Chỉ được hổ trợ những số tiền rất ít oi, vài trăm đô-la để thầy giáo Vũ Hùng có phương tiện sống vì bị đuổi việc, mà đảng đã chụp cho cái mũ là những “nhà dân chủ thích đô-la”. Đồng bào hải ngoại thương mến nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa ở Hải Phòng xa xôi, muốn gửi tiền để anh có phương tiện đi lại, nhưng anh không nhận. Vậy mà báo chí dám “ngậm máu phun người”, viết láo nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa nhận 1000 đô-la theo thông tin mớm của công an.
Ngày xưa ông Hồ Chí Minh đi xin CS Quốc tế tiền để cho cán bộ, đảng viên Cộng sản Việt nam và ông Hồ hoạt động thì Đảng CSVN gọi là gì?. Tài liệu ở văn khố Nga hiện còn lưu trử, xác nhận: Những biên bản của buổi họp về “Vấn đề Đông Dương” tại Quảng Đông trình bày một ngân sách ký tên “Lee (Nguyễn ái Kvak)”: "ông Hồ đòi hỏi một số tiền 20,000 Hoa tệ để huấn luyện 100 cán bộ tuyên truyền và tổ chức, và 20,000 Mỹ kim nữa để yểm trợ cho 10 cán bộ toàn thời hoạt động một năm trong nước. Ông Doriot và một người tên “Voline” cũng chứng ký trên những biên bản nầy" (1) Có phải ông HCM cũng hoạt động vì thích đô-la không?
Đem chủ nghĩa ngoại lai vào đất nước, khiến nhân dân miền Bắc phải bị thua thiệt, nghèo đói 30 năm so với miền Nam . Sau 1975, cả nước Việt Nam bị tuột hậu, thua xa cả các nước láng giềng. Ngày nay, 33 năm sau chiến tranh, Đảng CSVN vẫn tiếp tục đi xin viện trợ, ngửa tay vay mượn. Bạc tỉ đô-la đầu tư và viện trợ hàng năm vào đất nước thì nhân dân được thừa hưởng bao nhiêu?!.Thống kê của UNICEF cho biết Việt Nam hiện có 7 triệu trẻ em nghèo. Báo cáo của Quỹ tiền tệ Quốc tế (IMF), bình quân lợi tức mỗi đầu người Việt Nam là 715USD. Hãy nhìn qua Đại Hàn, sau khi thoát ra khỏi chế độ độc tài của Phác Chính Hy, Đại Hàn đã trở thành một đất nước dân chủ, nhân dân Đại Hàn đã ngửng mặt trên trường kinh tế thế giới, với lợi tức trung bình 23.000 USD, hơn Việt Nam gấp 30%.
Đảng bảo các nhà dân chủ thích đô-la là đảng tự phỉ nhổ lấy đảng. Đảng ăn hối lộ, ăn cắp, bòn rút công quỹ quốc gia hàng triệu triệu đô-la. Bùi Tiến Dũng xây nhà hàng trăm nghìn, đánh bạc hàng triệu đô-la. Huỳnh Ngọc Sỹ nhận hơn tám trăm ngàn USD từ nhà đầu tư Nhật, trong tổng số 2.6 triệu USD tiền lại quả, tức “hối lộ” (đây chỉ là con số trên báo chí Nhật, ta biết rằng đảng không bao giờ dám công bố tư liệu thật). Vậy thì số tiền tham nhũng còn lại nằm trong tay ai? Những kẻ đó chắc chắn phải là lãnh đạo của HNS, chức năng lớn hơn HNS.
Nếu có nhận vài trăm đô của nhân dân để vận động cho dân chủ, cho nhân quyền thì quả thực các nhà dân chủ Việt Nam thật là nghèo mà đa đoan quá!. Làm đảng viên đảng CSVN giàu hơn, an toàn hơn, vì có gì thì đảng bao che. Bỏ túi vài trăm nghìn đô là chuyện nhỏ, lương nhà nước không đủ để sống vương giả thì đảng có cách khác giải quyết: tạo cơ hội cho tham nhũng, bòn rút tiền nhân dân, dễ ợt! Đi du lịch quốc tế với nhãn hiệu “đi tham quan, trao đổi đối tác…” tiền đảng cho, ráng sử dụng, tiêu xài cho hết ngân khoản. Cứ ra tay đàn áp các nhà dân chủ, viết bài theo chỉ thị bôi đen dân chủ, tất cả đều có đảng chi tiền.
Nhân dân lên tiếng thì đảng cáo buộc phản động, bỏ tù không cần chứng cớ. Quốc tế lên tiếng thì đảng bựa, đòi hỏi đưa bằng chứng. Phó chủ tịch thường trực Sài Gòn Nguyễn Thành Tài lên tiếng về vụ PCI rằng: “Tôi đã trình bày quan điểm của lãnh đạo thành phố và đã được Thủ tướng chấp nhận về cách giải quyết. Chỉ cần khi nào phía bạn đưa ra chứng cứ thì sẽ cho tiến hành xử lý…”. Trong khi các bị cáo bên phía Nhật Bản ra tòa khai báo và xác nhận đã đưa tiền lại quả (hối lộ) nhiều lần cho ông Huỳnh Ngọc Sỹ, tổng số tiền hứa hối lộ lên đến 2.6 triệu mỹ kim. Tại sao chưa thấy nhà nước có hành động nào đối với ông HNS và đồng bọn?
Cho đến lúc nhân dân Nhật thẳng thừng công bố trên diễn đàn Hội nghị tại trung tâm của đảng rằng: “Chúng tôi không đủ khả năng hứa hẹn những món nợ mới cho đến khi nào hai nước hợp tác nhau chặt chẽ và hiệu qủa trong việc chống tham nhũng” và: "Rất khó để gầy dựng lại sự hổ trợ từ nhân dân Nhật để giúp đở Việt Nam, chúng tôi khó hứa hẹn những món nợ mới”.(2) Thì các nhà lãnh đạo mới bật ngữa, còn nhân dân thì mắc cở, nhục nhã vì đảng tham nhũng có tiếng trên trường quốc tế rồi.
Đảng tha hồ ngụy tạo tin tức vì đảng độc quyền thông tin, hơn 600 cơ quan truyền thông báo chí, chỉ làm nhiệm vụ “cái loa” cho đảng, muá gậy vườn hoang. Có ai dám xé rào như kiểu ký giả Nguyễn Việt Chiến thì vào tù ngay. Bị Nhật ngưng giúp đở vì tham nhũng bạc triệu tiền viện trợ ODA, không thấy báo chí trong nước dám phê bình, điều tra rốt ráo, truy tìm thực hư cho nhân dân biết. Trong khi đó, các nhà dân chủ nhận yễm trợ vài trăm bạc vì bị đảng CSVN bao vây kinh tế, bị đuổi việc, đảng chỉ thị tay sai, an ninh “ký giả” viết báo bôi nhọ “đấu tranh cho dân chủ vì tiền”. Dám đứng ra giúp nhận tiền để trao lại cho vợ con, anh chị em dân chủ đang bị tù tội và đàn áp như ông Nguyễn Thanh Giang thì bị vu cáo, chụp mũ “ăn chận đô-la”. Các nhà dân chủ treo biểu ngữ đòi toàn vẹn lãnh thổ, rải truyền đơn chống tham nhũng, kêu gọi nhân quyền cho nhân dân mà lại bị bôi nhọ là “các nhà dân chủ thích đô-la” thì thật là lý luận ngu ngơ, trẻ con quá. Vận động dân chủ, rải truyền đơn, treo biểu ngữ, đấu tranh cho nhân quyền, đòi chủ quyền đất nước để nhận vài trăm đô-la, rồi bị đảng CSVN trấn áp, bị vào tù, cả gia đình bị hệ lụy, có ai dám làm vì đô-la không?!
Vậy thử hỏi, các Nhà dân chủ và đảng CSVN ai thích đô-la hơn?
Chớm Đông, 2008.
----------
(1) Ho Chi Minh – A Life, William J. Duiker
-Trong lá thư đề ngày 19 tháng 2 ông (Hồ Chí Minh) ước lượng những công việc cần hoàn tất trong 1925 sẽ tốn khoảng 5.000 đô-la. Ông cần tiền để thiết lập cơ sở tại Quảng Châu cũng như những cơ sở thông tin tại Quảng Tây; tại vùng cực nam của Quảng Đông; tại Bangkok (Ho Chi Minh – The Missing Years - Sophie Quinn-Judge, Dịch giả Diên Vỹ- Hoài An, x-cafevn.org)
- Vào tháng 8 năm 1925 Nông Dân Quốc Tế gửi Hồ năm nghìn rúp (rubles - khoảng 2.500 Đôlla lúc ấy qua tài khoản của Borodin tại Ngân Hàng Viễn Đông. Họ chỉ thị Hồ dùng số tiền này để (1) in bích chương cách mạng và tài liệu về những vấn đề nông dân; (2) gửi đại diện đến các tỉnh khác để thành lập các hội liên hiệp nông dân; (3) gửi một đồng chí đáng tin cậy người Trung Quốc đến Moscow để làm việc trong Nông Dân Quốc Tế; và (4) cung cấp đều đặn tin tức và tài liệu về phong trào nông dân Trung Quốc đến Moscow. (Ho Chi Minh – The Missing Years - Sophie Quinn-Judge, Dịch giả Diên Vỹ-Hoài An, x-cafevn.org)
- Hồ đệ trình ngân sách của năm cho QTCS với tổng số là 40.000 đồng tiền Trung Quốc. Một nửa số tiền này sẽ dùng để trang trải chi phí đi lại và đào tạo tại Quảng Châu cho 100 học viên tương lai. Ngoài ra ông còn yêu cầu 1.500 đồng cho 10 tuyên truyền viên làm việc toàn thời gian trong một năm. Chi phí xuất bản, thông tin, thành lập một cửa tiệm nhỏ để làm vỏ bọc cho việc liên lạc chiếm hết 8.500 đồng. Chi phí vận chuyển 100 học viên khác đến học tại Hoàng Phố tốn khoảng 5.000 đồng nữa. Theo giải thích của Hồ trong ghi chú đính kèm thì Hoàng Phố đã hứa đào tạo 100 người này nếu chi phí đi lại của họ được lo liệu [148]. 5.000 đồng còn lại được dự trữ cho những trường hợp bệnh tật hoặc cấp bách. (Ho Chi Minh – The Missing Years - Sophie Quinn-Judge, Dịch giả Diên Vỹ-Hoài An, x-cafevn.org)
(2) "We are unable to pledge new yen loans" until both countries work out "effective and meaningful measures against corruption”…. "it would be difficult to regain the support from the Japanese public for further assistance to Vietnam , and we are unable to pledge new yen loans” (AFP)